Tái nhiễm SARS-CoV-2 có triệu chứng của một nhân viên y tế trong đợt bùng phát bệnh ở bệnh viện của Bỉ mặc dù có phản ứng kháng thể trung hòa ban đầu
Tổng quan: Hiện tại vẫn chưa biết rõ sự tái nhiễm SARS-CoV-2 có phải là một trường hợp hiếm gặp hay không, chỉ xảy ra ở những người không đạt được đáp ứng miễn dịch đặc hiệu, hay làcó thể xảy ra thường xuyên hơn khi đáp ứng miễn dịch dịch thể của cơ thể suy giảm sau lần nhiễm trùng tiên phát.
Phương pháp: Một trường hợp tái nhiễm đã được quan sát thấy trong ổ dịch tại một bệnh viện ở Bỉ liên quan đến 3 bệnh nhân và 2 nhân viên y tế. Để phân biệt được tái nhiễm với nhiễm trùng dai dẳng và phát hiện các cụm lây truyền tiềm tàng, người ta phân tích trình tự toàn bộ bộ gen của virus trên bệnh phẩm từ mũi họng của tất cả các bệnh nhân, kể cả đợtđầu của trường hợp tái nhiễm. Kháng thể IgA, IgM và IgG và các kháng thể trung hòa trong huyết thanh của tất cả các bệnh nhân được định lượng, và xác định khả năng lây nhiễm của virus trên các mẫu bệnh phẩm của trường hợp tái nhiễm.
Kết quả: Sự tái nhiễm đã được xác nhận ở một nhân viên y tế trẻ tuổi, không đủ khả năng miễn dịch vì các bộ gen của virus có nguồn gốc từ đợt đầu tiên và đợt thứ hai thuộc về các nhóm SARS-CoV-2 khác nhau. Sự tái nhiễm có triệu chứng xảy ra sau khoảng thời gian 185 ngày, mặc dù sự phát triển của đáp ứng miễn dịch dịch thể hiệu quả sau nhiễm trùng tiên phát có triệu chứng. Tuy nhiên, đợt nhiễm bệnh thứ hai nhẹ hơn và được đặc trưng bởi sự gia tăng nhanh chóng của IgG và các kháng thể trung hòa trong huyết thanh. Mặc dù việc truy tìm tiếp xúc và cấy vi rút vẫn chưa kết luận được, trường hợp tái nhiễm đã truyền bệnh cho 3 bệnh nhân khác và bằng chứng về sự nhân lên của virus nhưng không có kháng thể trung hòa trong dịch ngoáy mũi họng của bệnh nhân tái nhiễm đó.
Kết luận: Nếu trường hợp này là đại diện cho hầu hết bệnh nhân Covid-19, thì khả năng hình thành đáp ứng miễn dịch bảo vệ lâu dài chống lại SARS-CoV-2 sau nhiễm trùng tiên phát có thể không xảy ra.